Chớ trách đời hoa sao ngắn ngủi
Hoa tàn hoa lại nở mùa sau.
Trăng tròn mấy độ rồi trăng khuyết
Khuyết rồi tròn lại cũng rất mau!
Đời người một kiếp không còn nữa
Dù trăm năm cũng sẽ qua mau
Làm người phải sống cho ra sống
Phải để cho ai nhớ đến nhau! |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét